Cách đây hơn một năm, cũng chính khoảng thời gian này, tôi – người chiến sĩ Mùa hè xanh đến với đất Phú Yên với tâm trạng đầy háo hức. Trong thời gian thực hiện chiến dịch, biết bao kỷ niệm vui buồn đã khắc sâu trong tâm khãm của chàng trai Nam Bộ này, những kỷ niệm mà không biết đến khi nào tôi mới quên được. Và rồi, hơn một năm sau tôi lại quay về với “xứ Nẫu” cũng trong chiến dịch Mùa Hè Xanh do Đại học Sư phạm Kỹ thuật Tp. Hồ Chí Minh tổ chức với tâm trạng bay bổng không kém ngày xưa.
Ừ thì cũng đi trên quốc lộ 1A, cũng băng qua đèo Cả đó nhưng cảm giác bây giờ không phải là cảm giác của một người khách đến với Phú Yên mà là cảm giác của một người con về với vùng đất mẹ, nghe thân thương và yên bình lắm.
Trong chiến dịch này tôi được về với mãnh đất phía Tây Bắc của tỉnh xã Xuân Quang 1, huyện Đồng Xuân. Đây là một trong những xã nghèo nhất của huyện, khí hậu khắc nghiệt với cái nắng như thiêu như đốt, tình trạng thiếu nước sinh hoạt trầm trọng, cây cỏ khô cằng, khe suối trơ đá. Người dân chủ yếu nhờ vào nguồn nước giếng hiếm hoi. Để có nước sinh hoạt người dân có khi phải đi hàng cây số để gánh từng đôi nước về.
Có một nơi như thế
Thiên nhiên khô cằn đó, khắc nghiệt đó nhưng con người nơi đây thật thân thiện, trìu mến và đối đãi với các chiến sĩ như những người thân. Có thể dùng hai chữ “hào sản” thường nói về người Nam bộ như tôi để diễn tả đồng bào nơi đây. Chính cái hào sản đó đã vấy lên trong lòng tôi một nỗi nhớ - nhớ quê nhà. Nhưng cũng chính sự hào sản này đã cho tôi cảm giác đây mà ngôi nhà thứ hai của mình, làm tôi thêm gắn bó với vùng quê này.
Thắm thiết biết bao tình quân - dân
Trong chiến dịch, ngoài tôi và một vài người bạn đã từng “chinh chiến” trên mãnh đất Phú Yên này thì đa phần các em là sinh viên năm hai năm ba, xưa nay chưa từng rời vòng tay của mẹ mà giờ này phải tự chăm sóc bản thân, không những thế mà còn lo cho đồng đội nữa. Và chưa bao giờ cầm bay, cầm xẻng…cũng chả phải là sinh viên chuyên ngành xây dựng. Vậy mà bằng sức trẻ, tinh thần ham học hỏi và đầy nhiệt huyết của tuổi 20, chúng tôi đã và đang hoàn thành công trình sân bóng chuyền thanh niên và công trình thắp sáng đường quê, bê tông hóa nông thôn tại địa bàn thôn Suối Cối 1 và thôn Kỳ Lộ.
Lao động - Niềm vui của các chiến sĩ Mùa hè xanh
Tuy nhiên, đó không phải là tất cả trong chiến dịch mùa này. Chúng tôi vẫn dành thời gian và lực lượng để chơi cùng các em nhỏ trong thôn, mở các lớp phổ cập hè với khoảng 200 học viên là các em nhỏ từ lớp 1 đến lớp 9. Mỗi khi chiều tà chúng tôi lại quây quần bên các em, dạy các em hát vui đùa cùng các em, từ đó chúng tôi đã trở thành một phần của nơi đây.
Lớp học Mùa hè xanh - Lớp học của những con tim
Vậy là một phần tư chặn đường đã trôi qua, màu áo xanh tình nguyện đã hòa với màu xanh của tình người nơi đây. Khoảng thời gian của chiến dịch là khoảng thời gian mà chúng tôi nguyện sẽ mãi mãi trong lòng con người Xuân Quang 1. Không thẹn với châm ngôn mà trước khi xuất quân chúng tôi là hô to: “Chiến sĩ Mùa è hxanh Sư phạm Kỹ thuật: đi dân nhớ, ở dân thương, làm dân tin”.
Sử Minh Thà
(Mặt trận Truyền thông)