Tác giả :
Chỉ vài ngày sau khi sàn “chứng khoán” xét tuyển Đại học, Cao đẳng đóng cửa, các thí sinh từ thành thị đến nông thôn, từ vùng cao đến miền biển đảo xa xôi đã cùng gia đình khăn gói lên đường đến trường Đại học, Cao đẳng mà mình trúng tuyển để làm hồ sơ nhập học.
Hòa chung không khí đó, trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật thành phố hồ Chí Minh tấp nập người, xe ra vào. Trên gương mặt các em cùng người thân hiện lên niềm vui, niềm hạnh phúc vô tận khi ước mơ của chính các em, của con em mình đã thành sự thật. Nhưng đan xen cảm xúc vui mừng ấy là sự lo lắng và bỡ ngỡ. Về phần thí sinh, lo lắng vì trước mắt các em là một chặng đường dài đầy thử thách. Bắt đầu cuộc sống xa nhà, phải biết tự lo toan cho bản thân, rồi bỡ ngỡ khi các em phải sống với những con người mới, tiếp xúc với những mối quan hệ phức tạp hơn. Nhớ hai năm về trước của tôi đã bao lần rơi nước mắt vì nhớ nhà, nhớ bạn bởi sự cô đơn, lạ lẫm ở chốn thành phố này.Về phía các bậc làm cha làm mẹ, khi con em mình đỗ đại học là niềm vui niềm an ủi lớn nhất của cuộc đời, song gánh nặng gia đình lại càng nặng hơn, cơm, áo, gạo, tiền và sinh hoạt phí của con hàng tháng, rồi nơi ăn chốn ở cho con em khi lên cái đất Sài thành đầy xa hoa cám dỗ này nữa.